Việt Nam là quốc gia có tài nguyên nư??c mặt, nư??c ngầm khá phong phú. Tuy nhiên, tình trạng sử dụng nư??c kém hiệu quả; việc khai thác, sử dụng, bảo vệ tài nguyên nư??c, phát triển kinh tế chưa bền vững… đang đặt Việt Nam đứng trước thách thức an ninh nguồn nư??c và tiếp tục cần có các chính sách, phương án quản lý nư??c tốt hơn trong thời gian tới.
Việt Nam trước thách thức an ninh nguồn nư??c
Nằm trong vùng nhiệt đới gió mùa, Việt Nam được đánh giá là quốc gia có nguồn tài nguyên nư??c khá phong phú cả về lượng mưa, nguồn nư??c mặt trong các hệ thống sông, hồ và nguồn nư??c dưới đất. Hiện, Việt Nam có 3.450 sông, suối có chiều dài từ 10 km trở lên. Tổng trữ lượng nư??c mặt của Việt Nam đạt khoảng 830 - 840 tỷ m3, trong đó các sông, suối xuyên biên giới chuyển vào nư??c ta lượng nư??c khoảng 520 tỷ m3 (chiếm khoảng 63%). Tổng tài nguyên dự báo nư??c dưới đất của cả nư??c khoảng 91 tỷ m3, trong đó nư??c nhạt khoảng 69 tỷ m3/năm (189,3 triệu m3/ngày). Trữ lượng nư??c nhạt đã được cấp phép khai thác là 3,6 tỷ m3/năm (9,9 triệu m3/ngày), còn có thể khai thác là 22,3 tỷ m3/năm (61,2 triệu m3/ngày)
Ảnh minh họa (Nguồn: Internet)
Lượng mưa trung bình năm của Việt Nam vào khoảng 1.940-1.960 mm (tương đương với khoảng 640 tỷ m3/năm), nằm trong số quốc gia có lượng nư??c mưa lớn trên thế giới. Tổng lượng nư??c bình quân trên đầu người của Việt Nam vào khoảng 9.434 m3/người/năm,
Nhận thức được tầm quan trọng và là vấn đề cấp thiết của Việt Nam trong việc bảo đảm nguồn nư??c và nư??c sạch phục vụ dân sinh và phát triển kinh tế bền vững, Việt Nam luôn khẳng định “nước là tài nguyên đặc biệt quan trọng, là thành phần thiết yếu của sự sống và môi trường, quyết định sự tồn tại, phát triển bền vững của đất nư??c”. Từ nhiều thập kỷ qua, Chính phủ Việt Nam luôn nỗ lực tăng cường và kiện toàn, thể chế, chính sách trong lĩnh vực tài nguyên nư??c, đẩy mạnh hợp tác với các quốc gia có chung nguồn nư??c với Việt Nam cũng như hợp tác và tranh thủ sự hỗ trợ của các tổ chức quốc tế, các quốc gia trên thế giới và khu vực để quản lý, bảo vệ hiệu quả tài nguyên nư??c. Cụ thể, Việt Nam đã xây dựng được hệ thống các văn bản quy phạm pháp luật từ Luật Tài nguyên nư??c, Luật Thủy lợi, Luật Điện lực, Luật Đê điều, Luật Bảo vệ môi trường, Luật Đất đai, Luật Lâm nghiệp... Các nghị định, thông tư liên quan đến công tác an ninh nguồn nư??c phục vụ sản xuất, đời sống và an toàn hồ đập cũng đã được xây dựng khá đầy đủ, cùng với các điều ước quốc tế tạo ra cơ sở pháp lý cho công tác quản lý bảo đảm an ninh nguồn nư??c và an toàn hồ đập. Đến nay, hệ thống pháp luật của Việt Nam đã tiếp cận đầy đủ 4 yếu tố quản lý an ninh nguồn nư??c được các quốc gia trên thế giới thực hiện gồm: (I) bảo vệ nguồn nư??c, hệ sinh thái nư??c ngọt bền vững; (II) bảo đảm nhu cầu nư??c cho các mục đích sinh hoạt, sản xuất; (III) mọi người dân được tiếp cận đầy đủ nguồn nư??c sạch với chi phí hợp lý; (IV) người dân được bảo vệ trước rủi ro liên quan đến nư??c.
Cả nư??c có 429 công trình thủy điện đã được đưa vào khai thác, các hồ chứa thủy điện với tổng dung tích khoảng 56 tỷ m3, chiếm 86% tổng dung tích hồ chứa trên địa bàn cả nư??c đáp ứng các yêu cầu trữ lượng, điều tiết dòng chảy phục vụ cấp nư??c cho sinh hoạt, sản xuất trong mùa khô và phòng, chống lũ, lụt trong mùa mưa, tạo điều kiện phát triển các ngành kinh tế và cải thiện đời sống nhân dân.
Công tác quản lý tài nguyên nư??c không ngừng được tăng cường và đã có những bước tiến quan trọng. Theo đó, cơ cấu sử dụng nư??c ngày càng phù hợp với sự chuyển dịch cơ cấu kinh tế trong thời kỳ đẩy mạnh công nghiệp hoá, hiện đại hoá đất nư??c; Tài nguyên nư??c phát triển theo hướng bền vững hơn; khai thác, sử dụng tiết kiệm, hiệu quả, tổng hợp và đa mục tiêu, coi sản phẩm nư??c là hàng hoá và đẩy mạnh việc xã hội hoá các hoạt động bảo vệ, phát triển nguồn nư??c và cung ứng dịch vụ nư??c.
Có thể thấy nư??c đã đóng vai trò chủ đạo góp phần vào thành tựu sản xuất lúa gạo của Việt Nam trở thành nư??c xuất khẩu gạo đứng đầu thế giới cũng như có vai trò quyết định trong tăng trưởng các sản phẩm cây công nghiệp như: Chè, cà phê, hồ tiêu, mía đường, cao su… Đặc biệt, không thể phủ nhận sự đóng góp quan trọng của nư??c trong sự tăng trưởng mạnh mẽ về sản lượng nuôi trông thủy sản trong những năm gần đây đóng góp đáng kể cho ngân sách Nhà nư??c, đồng thời tạo được nhiều cơ hội về việc làm cho người lao động và góp phần không nhỏ vào phát triển các ngành sản xuất công nghiệp, du l??ch, dịch vụ trong thời gian qua. Ngoài ra, nư??c còn đóng vai trò quan trọng trong việc bảo đảm an ninh năng lượng của Việt Nam với tiềm năng thuỷ điện khá lớn. Dự báo tổng công suất thuỷ điện đến năm 2025 là 33.310MW, trong đó trên 80% trong số này là từ các nhà máy thuỷ điện xây dựng trên các sông của Việt Nam.
Bên cạnh những thành tựu đã đạt được trong bảo vệ, giữ gìn, phát triển tài nguyên nư??c, an ninh nguồn nư??c của Việt Nam cũng đang phải đối mặt với nhiều thách thức không nhỏ liên quan đến nguồn nư??c và chất lượng nguồn nư??c.
Hiện Việt Nam chịu rủi ro về lượng nư??c, chất lượng nư??c rất lớn do các quốc gia thượng nguồn gia tăng các hoạt động thủy điện trên dòng chính sông Hồng, sông Mê Kông, trong khi đó các hồ chứa thủy điện và hồ chứa thượng nguồn chỉ có thể kiểm soát được 20% tổng lượng nư??c chảy vào Việt Nam. Cùng với đó là biến đổi khí hậu (BĐKH) và nư??c biển dâng đe dọa nguồn nư??c ngọt của các sông, nư??c dưới đất. BĐKH kéo theo hiện tượng thời tiết cực đoan làm gia tăng các loại hình thiên tai như: Bão, lũ, mưa lớn, hạn hán, xâm mặn, lượng mưa phân bố không đều trong năm, mùa khô kéo dài và mùa mưa lượng mưa tăng đột ngột; xâm nhập mặn, lũ ống, lũ quét, thay đổi lưu lượng dòng chảy... gây áp lực lên hệ thống thủy lợi, mực nư??c biển dâng cao, hạn chế diện tích canh tác.
Ngoài ra, hạ tầng kỹ thuật chưa đảm bảo để tích nư??c, hiệu quả sử dụng nư??c thấp, thất thoát nư??c lớn, sử dụng nư??c chưa tiết kiệm; nguồn nư??c phân bố không cân đối giữa các vùng, các lưu vực sông và không đều theo thời gian trong năm; nhu cầu nư??c gia tăng nhưng nguồn nư??c đang tiếp tục bị suy giảm đặc biệt là trong mùa khô; tình trạng ô nhiễm nguồn nư??c ngày càng tăng cả về mức độ, quy mô, nhiều nơi có nư??c nhưng không thể sử dụng do bị ô nhiễm; rừng đầu nguồn suy giảm, biến đổi khí hậu, xâm nhập mặn tác động ngày càng mạnh mẽ tới tài nguyên nư??c; công tác quản trị nư??c, hợp tác quốc tế trong quản lý nguồn nư??c xuyên biên giới cũng còn những hạn chế nhất định.
Ảnh minh họa (Nguồn: Internet)
Từ thực trạng nguồn nư??c hiện nay thì nguy cơ tiếp tục xảy ra thiếu nư??c trên diện rộng là rất cao, đặc biệt ở thời kỳ nắng nóng vào năm tới. Theo dự báo của Bộ Nông nghiệp và Phát triển Nông thôn, trong khoảng 20 - 30 năm tới, nhiều tỉnh, thành phố sẽ thiếu nư??c nghiêm trọng, đặc biệt là nư??c cho sản xuất nông nghiệp. Còn theo tính toán của WB thì tổng nhu cầu về nư??c vào mùa khô của Việt Nam sẽ gia tăng 32% vào năm 2030. Việt Nam sẽ đối mặt với tình trạng căng thẳng về nư??c đặc biệt là trên 4 lưu vực sông chính của Việt Nam: Hồng-Thái Bình, Cửu Long, Đồng Nai và nhóm lưu vực sông Đông Nam Bộ. Còn theo Ngân hàng thế giới (WB), Việt Nam được xếp là một trong số 5 quốc gia có khả năng bị ảnh hưởng nhiều nhất bởi BĐKH; xếp thứ 91/191 quốc gia phải đối mặt với mức độ rủi ro thiên tai cao theo Chỉ số Quản lý rủi ro (INFORM), xếp thứ 16 toàn cầu về tác động nghiêm trọng do thiên tai liên quan đến khí hậu.
Giải pháp quản lý, sử dụng nư??c bền vững
Để đảm bảo quản lý, sử dụng nư??c bền vững an ninh nguồn nư??c trong thời gian tới cần tập trung vào các giải pháp như:
Một là, tiếp tục hoàn thiện hệ thống pháp luật đồng bộ, toàn diện bảo đảm cơ sở pháp lý đầy đủ cho quản lý tài nguyên nư??c; hoàn thiện các quy chuẩn, tiêu chuẩn về chất lượng nư??c, nhất là nư??c phục vụ cho sinh hoạt và sản xuất nông nghiệp; quy định về hành lang thoát, xả lũ.
Hai là, tập trung rà soát, bổ sung xây dựng và phê duyệt quy hoạch tài nguyên nư??c quốc gia, quy hoạch hệ thống thủy lợi quốc gia, hệ thống đê điều quốc gia; xây dựng chiến lược bảo đảm an ninh nguồn nư??c đến năm 2045 và tầm nhìn đến cuối thế kỷ XXI.
Ba là, nghiên cứu, đề xuất các phương án thực hiện liên thông giữa các hồ, công trình thủy lợi ở từng địa phương, tiến tới khu vực, vùng miền và toàn quốc để tạo ra mạng lưới thủy lợi quốc gia trong tương lai. Đồng thời, chủ động phân phối nư??c, đưa nư??c từ nơi thừa sang nơi thiếu, chủ động tiêu thoát nư??c, xả lũ, ngăn mặn, giữ ngọt và nạo vét, khai thông, xây dựng các ao, hồ, đập, sông, suối, các kênh, rạch để có thể trữ nư??c ngọt.
Bốn là, cần bố trí nguồn lực ngân sách Nhà nư??c đầu tư, nâng cấp sửa chữa bảo đảm an toàn cho hồ, đập; xem xét đưa vào kế hoạch 5 năm 2021-2025 những mục tiêu cấp bách; bố trí nguồn lực từ kế hoạch đầu tư công trung hạn để thực hiện bảo đảm an ninh nguồn nư??c và an toàn hồ đập.
Năm là, nâng cao năng lực phân tích dự báo là cơ sở để xác định mục tiêu, chính sách, giải pháp phù hợp với tình hình thực tế; chú trọng công tác thu thập thông tin, dữ liệu về tài nguyên nư??c, xây dựng kết nối liên thông cơ sở dữ liệu tài nguyên nư??c đồng bộ từ Trung ương đến địa phương.
Sáu là, tiếp tục nâng cao trách nhiệm và tăng cường phối hợp giữa các bộ, ngành, địa phương trong quản lý Nhà nư??c về an ninh nguồn nư??c, an toàn hồ đập, tránh chồng chéo; rà soát lại việc phân cấp quản lý giữa Trung ương và địa phương về quản lý nguồn nư??c và an toàn hồ đập; tuyên truyền, giáo dục, nâng cao ý thức cho người dân, doanh nghiệp và cả hệ thống chính trị đối với vấn đề bảo đảm an ninh nguồn nư??c, an toàn hồ đập.
Bảy là, tăng cường quan hệ quốc tế với các tổ chức quốc tế, các nư??c trong khu vực, ký kết và tổ chức thực hiện các hiệp định để bảo vệ môi trường, bảo vệ các lưu vực sông, phối hợp, điều hòa nguồn nư??c hợp lý, hạn chế ở mức cao nhất sự tác động của con người vào tự nhiên, làm phá hoại môi trường tự nhiên, nhất là đối với lưu vực sông Mê Kông, sông Hồng..../.
Minh Đạt
Ứng dụng giải trí Lightning Roulette